6. Những ngày gió lạnh ùa về, lòng trống vắng, chỉ mong có một điểm tựa, một bàn tay dắt mình đi qua mùa cô đơn này.
7. Gió lạnh ùa về khiến em chẳng thế ngăn nổi nỗi nhớ. Nỗi nhớ về những ngày đã cũ, về mùa yêu lỡ dở của anh và em…
8. Nghe tiếng lá vàng xào xạc rơi trong những ngày gió mùa tràn về, anh lại nhớ đến những ngày chung bước trên phố. Dưới bầu trời xám xịt, bàn tay ta đan chặt, ủ thật sâu trong túi áo khoác, nụ cười em ấm áp len lỏi vào từng ngóc ngách trong trái tim anh.
9. Gió mùa về, trời bỗng trở lạnh, có một chút nhớ trôi qua rất vội trên con đường xưa.
10. Nắng trả cho mùa Hạ, gió về với mùa Đông, em trả lại anh cho những kỹ ức xưa cũ.
11. Cơn gió đầu mùa không khiến con người trở nên cô đơn. Là con người đang muốn kiếm cớ mà thôi.
12. Một tách trà, một cuốn sách, ngần ấy là đủ để xoa dịu trái tim trống rỗng mỗi khi gió lạnh ùa về.
Còn gì đẹp và đáng để rung động hơn khoảnh khắc giao mùa, khoảnh khắc đón những cơn gió mùa đầu tiên của mùa lạnh? Không chỉ tái hiện vẻ đẹp của vạn vật trong những ngày chớm đông, thơ gió mùa về, trời trở lạnh còn chứa đựng những cảm xúc chẳng thể nói thành lời.
Nếu bạn muốn tìm một “chiếc tus” trời lạnh hay đôi dòng cap gió mùa về thật thơ để lưu giữ khoảnh khắc đẹp thì đừng bỏ qua gợi ý này.
Lòng gởi chăn bông vẫn lạnh lùng.
Cả một thời xưa đọng ở đây.
Ta rơi rụng bên đời.
Bây giờ... con của người ta!
Lòng ta một nửa theo đưa.
Gió lạnh đầu mùa (Hoàng Công) Gió đầu mùa đến đầu ngõ em ơi!
Ra khỏi nhà nhớ giữ người mặc ấm
Tiết sang đông gió rét run cầm cập
Cơn mưa bụi càng tê tái con tim
Gió đầu mùa tất cả như lặng im
Thì thầm nghe đông đã về đầu ngõ
Lá vàng rơi rải đầy trên con phố
Tiễn thu đi còn bao nỗi muộn phiền
Gió đầu mùa lạnh, độc lắm nhé em
Tuy không mạnh cũng cay nhèm khóe mắt
Đi bên anh nhớ cầm tay thật chặt
Kẻo đông về dễ lạc lối con tim
Gió đầu mùa đến một cách lặng thing
Cơn gió rét cứ tăng lên từng đợt
Sưởi tim em muốn hôn hoài chẳng ngớt
Bởi đông tàn làm tím tái bờ môi
Gió đầu mùa báo hiệu đông đến rồi
Vốn là thế đời cứ xoay vần mãi
Như tình anh dành em chẳng dừng lại
Cứ lớn hoài theo năm tháng tuôn trôi
Gió đầu mùa nhẹ lướt qua làn môi
Làm em rét để tim tôi buốt giá
Đông đến, đi nhường xuân đầy hoa lá
Ánh nắng hồng sưởi ấm cả đời nhau
Gió đầu mùa chả biết có từ đâu
Ngày chóng tắt suốt đêm thâu gió buốt
Nghĩ về em anh thấy càng nóng ruột
Ôm vào lòng với tất cả yêu thương.
Gió chuyển mùa (Huy Cận) Đêm nay gió giữa hai mùa
Thổi sao vi vút, mây lùa một bên.
Mùa quê hương, tưởng đã quen,
Nửa đêm gió thổi, nằm yên được nào!
Mùa gió (Lưu Quang Vũ) Biết chăng em đã sang mùa gió lộng
Bốn hướng trở mình lạnh chuyển không gian
Những lá lớn của mùa hè đã rụng
Chụm nhau xạc xào trên bãi tối mênh mang.
Giấc mơ lạ về theo cơn gió lạ
Cơn gió quen thầm thĩ giấc mơ quen
Cầm tay nhau run rẩy cả trời đêm
Trong mắt ướt một vì sao thoáng hiện.
Em có thấy những hồ xa vụt biến
Những con đường, những nhà cửa rung rinh
Em có nghe đất trời đang náo động
Như tình em nổi gió giữa hồn anh.
Gió mưa đông (Nguyễn Lãm Thắng) Gió, mưa đông lạnh lắm
Ùa trên khắp nẻo đường
Từ góc phố thân thương
Đến làng quê yêu dấu
Chim bay về ẩn náu
Trong chiếc tổ mùa đông
Chắc chim đang đói lòng
Vì trời mưa tầm tả
Chú mèo ngồi buồn quá
Vì nhớ giậu mùng tơi
Có bướm vàng sang chơi
Những sớm mai nắng đẹp
Em ngồi ôn bài cũ
Với chiếc áo len dày
Mà thương ba mẹ quá
Việc nương đồng luôn tay
Bài học ướt mưa bay
Câu thơ rùng gió lạnh
Bao mong ước dâng đầy
Gió mưa ơi! hãy tạnh.
Chớm đông (Hoài Vũ) Phố đã chớm đông rồi nhóc ạ
Lạnh se se phía lối em về
Bởi phía ấy chẳng còn áo đỏ
Tóc em dày tung gió đạp xe
Chiều đã chớm đông rồi nhóc ạ
Dăm tiếng chuông xa lắc Phủ Tây Hồ
Đêm, lạnh xuống, gió mùa đông bắc
Thấp thoáng ven đường tí tách lửa nướng ngô.
Ốc đã chớm đông rồi nhóc ạ
Nhớ tê tê bát nước chấm ớt gừng
Cái quán cũ, xưa mình ngồi đâu nhỉ
Ốc nóng lòng chấm lẫn cả nhớ thương.
Mùa đã chớm đông rồi nhóc ạ
Áo đỏ xưa em ấm ở nơi nào
Anh rưng rưng xứ mình chớm rét
Gió chuyển mùa trên mái ngói nao nao.
Đông về (Phan Hoàng) Sáng nay đông về bên cửa
Ngoài sân xào xạc lá khô
Em khoác áo choàng ra chợ
Nón nghiêng che phía gió lùa
Nghĩ đến vùng quê bão lũ
Nhà trôi, nước ngập trắng đồng
Áo mặc, cơm ăn đều thiếu
Lấy gì chống rét qua đông?
Nghĩ về biên cương, hải đảo
Mùa đông sương tuyết rơi dày
Bao nhiêu chiến sĩ đêm ngày
Canh phòng đi trong giá rét
Còn nơi nào trên đất nước
Bao nhiêu em nhỏ, người già
Náu nương góc chợ hiên nhà
Mong qua đêm dài lạnh lẽo
Mùa đông xơ gầy dặm liễu
Nghiêng mình... gió bắc thổi qua
Đón chờ mùa xuân mới đến
Đất trời nắng ấm nở hoa!
Rét (Xuân Diệu) Rét phóng trời đông ra rất xa.
Mây như pha sữa cả trời nhòa,
Lọc đều ánh sáng lên phơi phới;
Cả một ngày như mới sớm ra.
Chân trời thu lại mà thêm rộng.
Gió lạnh qua cây đụng cánh dài.
Chim cũng sải đi kêu chiếp chiếp,
Mùa đông có một cái gì tươi!
Lúa mùa gặt được khô chân ruộng.
Rơm ở trong làng chất đống cao.
Hỡi người sắp thuế đang chăm chút,
Kho huyện Từ Sơn dựng cổng chào.
Cánh cửa của mùa mới đã hé mở, mùa Đông đang về trên từng con phố và trong trái tim của mỗi người. VOH Sống đẹp xin gửi tới bạn tuyển tập STT trời lạnh cùng những dòng cap đón gió lạnh đầu mùa đầy cảm xúc thay cho lời chào mùa Đông. Chúc bạn, mùa mới ấm áp, an vui và ngọt ngào!